Vụ 231 tát tai đã chứng minh rằng nền giáo dục hiện tại không nhằm đào tạo ra con người có phẩm chất đạo đức, kiến năng để sống cho ra con người. Mục đích giáo dục hiện tại là ganh đua kiếm điểm giữa các trường để các quan chức ngành giáo dục được thêm bổng lộc. Nó bất chấp giá trị nhân phẩm, bất chấp tâm hồn trong trắng của học sinh bị tổn thương, tương lai của học sinh bị ảnh hưởng ra sao.
Đó chắc chắn không phải là nền giáo dục mà bất cứ cha mẹ nào mong muốn cho con mình.
Giáo dục, trước hết phải phục vụ cho học sinh, vốn là người sẽ xây dựng xã hội mai sau. Bị chà đạp thể xác, tra tấn, khủng bố về tâm hồn thì làm sao có thể xây dựng xã hội lành mạnh cho mọi người cùng hưởng được?
Nguồn: https://meetingtheworld.net
Xem thêm bài viết khác: https://meetingtheworld.net/suc-khoe/
Xem thêm Bài Viết:
- [ Tìm hiểu] Sibelium là thuốc gì? Có tác dụng phụ không?
- Đau dây thần kinh tọa là gì? Chuyên gia Trần Quang Đạt giải đáp
- Chữa đau thần kinh tọa, thầy Dư Quang Châu chia sẻ
- Nghiên cứu não bộ với nỗ lực chữa bệnh Parkinson
- Điều trị rối loạn thần kinh thực vật như thế nào cho hiệu quả? TS Nguyễn Thị Vân Anh tư vấn
Do gia đình biết đẻ mà không biết dạy
Một bài bình luận khách quan. Không chỉ riêng GD mà mọi lĩnh vực của đời sống XH tại VN đều có tiêu cực, tham nhũng và dối trá. Tức nước, vỡ bờ đó là quy luật
Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 thì người lối xóm tôi, một nữ sinh rất đẹp với cách ngoại giao bặt thiệp, tên là Lâm Thị Tuyết Hoa ngụ tại đường Phạm Ngũ Lão. ((Chỉ là người ái mộ ông Huỳnh Tấn Mẫm trước đó, tuy nhiên chỉ có làm gì cho phong trào ông Huỳnh Tấn Mẫm hay không thì tôi không rõ, vì lúc đó tôi còn là con nít.)) Chị đã dùng hình phạt hai đứa em (Lâm Văn Thu và Lâm Thị Tuyết Anh) mình bằng cách: đặc than đỏ rực vào chân và tay của hai người trên. Thu và Anh đã lạy lục, khóc và thét lên khi da bị đốt cháy ! ! ! Người Dì của chị ta, lối xóm gọi là Bà Bảy, không chịu nổi mới thét lên: Mầy hãy dừng ngay, vì nó là em mầy. Tao là Dì của mầy nè. Mầy nghe rõ không. Rất may là cô ta đã dừng tay lại. Tuy nhiên những vết cháy đó đã không được chăm sóc và cũng không có thuốc uống hay thoa, nên Thu và Anh luôn luôn bị đau nhức ! ! ! Ngoài ra thì mỗi ngày chỉ ăn một bửa tối thôi. Phần nhiều là ăn cháo chứ không phải ăn cơm. Vì sao thì tôi không rõ ! ! !
Tôi quen cô Mai. Cô là một Giáo Viên Tiểu Học tại VN và có chống Hoà Lan. Cô kể với tôi rằng: Trước khi tôi đánh trẻ em thì tôi đã buộc vài lớp vãi vào cây thước và sẽ đánh trước hai tiếng đồng hồ, trước khi tan học. Từ đó thì đít trẻ em sẽ không có vết đỏ và do đó cha mẹ của các em không có bằng chứng để khiếu nại ! ! !
Hai mẫu chuyện trên đây công thêm những tin tức trên Youtube gần đây thì theo tôi những sự việc dã man nầy không phải là bệnh thành tích, mà là sự thấm nhuần chủ thuyết cộng sản. Chủ thuyết cộng sản là: Chỉ có bạo lực cùng sự dã man thì chế độ mới trường tồn.
Mong rằng năm 2019 sẽ là năm cuối cùng của chế độ phi nhân hiện nay và sang năm 2020 là năm đất nước Việt Nam hoàn toàn có tự do, dân chủ , công bằng, độc lập và hạnh phúc.
Đây có phải là phương pháp giáo dục không.??? Đúng là xả hội Việt cộng….
Đúng là thảm họa, đáng thương cho tuổi trẻ VN.
Tram năm trồng người của hồ râu bang chủ